Trong vài giây sau, trong phòng ăn như đang diễn một vở kịch câm, mọi người vừa dứt lời, trên mặt đã xuất hiện đủ loại biểu cảm đặc sắc, giây tiếp theo lại qua đi, dần dần ngừng lại.
Diệp Chính Khâm như thể bị sét đánh, cơ trên mặt cứng đờ đến mức không cử động được, sững sờ nhìn Cố Tịch, lẩm bẩm nói:
“Sao mà lại làm như thế được?!”
Cố Tịch đưa tay vuốt ve lưng ông, vẻ mặt thông cảm, quay đầu lại nói với Diệp Thư Thành: 
“Thư Thành à, giờ đã là thời đại nào rồi, nào có ở rể hay không ở rể. Tôi đoán, yêu cầu của con gái nhà người ta ấy mà, có lẽ chỉ là muốn đứa bé tương lai phải cùng họ với cô bé, phải do cô bé dạy dỗ, còn phụ huynh nhà trai đừng quấy rầy bọn họ là được.”
Diệp Thư Thành tỏ vẻ hiểu, ngoan ngoãn gật đầu.
Diệp Chính Khâm càng nghe càng khó hiểu, giống như trên đời này chưa từng trải qua điều gì đó khủng khiếp như vậy: “Bà xã à, vậy cũng không được đâu!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play