“Xin lỗi, có lẽ con bé hơi sợ người lạ.”
Thịnh Hủy vội vàng ôm Tiểu Hạnh từ trên tay Phó Thời Tắc, “Tôi mang con bé về phòng thay quần áo trước đã.”
Phó Thời Tắc gật đầu: “Hy vọng không làm con bé sợ, vừa rồi tôi cũng có chút nóng vội.”
Thịnh Hủy lại cảm ơn anh lần nữa, sau đó ôm con gái bước nhanh rời đi.
Trên đường về phòng, Tiểu Hạnh dần dần ngừng khóc.
Thịnh Hủy đau lòng mà nhìn bé. Thật ra lá gan Tiểu Hạnh cũng không nhỏ, chỉ là, cuộc sống của bé hầu như chưa từng tiếp xúc với đàn ông trưởng thành xa lạ nào cho nên lúc nãy mới bị dọa một chút. Thịnh Hủy mơ hồ nghĩ tới vấn đề này, có điều cô tạm thời không để ở trong lòng.
–
Mùa đông năm nay ở Thân thành khá ngắn, cây ngô đồng đầu ngõ Đề Hoa đã sớm nảy mầm, điểm chút vàng nhạt che khuất giữa những nhánh cây khô, không dễ dàng nhìn thấy bằng mắt thường.
Tám giờ mười lăm phút sáng, Thịnh Hủy cùng với Tiểu Hạnh xuất phát đi học.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT