Một đêm mưa to.
Sáng sớm, cơn mưa tạnh, cầu vồng tan, ánh sáng xuyên qua kẽ mây.
Tống Tiềm Cơ chuyên chú quét dọn hoa rơi lá rụng, từ ngoài đường mòn quét vào ruộng hoa, để chúng từ từ phân huỷ, làm giàu chất dinh dưỡng cho đất, trở thành phân bón cho những chiếc lá non mới mọc đầu cành.
Sau cơn mưa lớn mùa hè, những con giun đất dài nửa thước chui ra khỏi mặt đất, chiếm cứ đường mòn.
“Các ngươi mấy vật nhỏ này bình thường thì đào huyệt xới đất, thay ta cải thiện chất lượng đất, âm thầm làm việc không kêu ca. Ta nhìn các ngươi mà động lòng từ bi….”
Lão hoà thượng hắn quen đời trước cứ mở miệng là nói từ bi, suốt ngày giảng giải ‘Quét đất chỉ sợ thương mệnh kiến, thương tiếc thiêu thân vải chụp đèn”. Lúc đó, hắn nghe được chỉ khịt mũi coi thường.
Lúc này, tự mình lại thốt ra được những câu như vậy, nhớ tới lão hòa thượng, Tống Tiềm Cơ không khỏi bật cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play