Tống Tiềm Cơ quay lại tiểu viện của mình, trước tiên lấy lá sen trong túi trữ vật ra, để cả lá cùng bộ rễ dính bùn vào trong lu nước dưới hiên.
Bùn không đủ, hắn quyết định lần tới tự mình đi Hồ Dao Quang, không đem theo Mạnh Hà Trạch, nửa đêm canh ba lại động thủ, tránh đi đám người. Hạt sen hắn ngâm còn chưa nảy mầm, chuyện này không vội gì một hai ngày.
Thừa dịp ánh trăng sáng tỏ, hắn cẩn thận đi giữa vườn rau, thỉnh thoảng lại quỳ xuống sờ sờ bùn đất, cảm thụ sinh mệnh của đám thực vật để biết cây nào cần tưới nước, cây nào cần xới đất, cây nào cần giữ ấm.
Mạnh Hà Trạch xuống bếp nấu một bát mì canh chua nhỏ để Tống sư huynh ăn đêm.
Hắn có thể một ngày không làm công nhưng không thể không nấu mì. Món canh chua thanh mát phối với hành lá và củ cải thái hạt lựu, bốc hơi trắng giữa đêm tối.
Mì được bưng lên lại thấy Tống Tiềm Cơ đang cưa ván trúc.
“Sư huynh, huynh đang làm gì vậy?”
“Gia cố giàn hoa, chống mưa gió”
Mạnh Hà Trạch ngẩng đầu lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT