Vừa dứt lời, tiếng cười thi nhau nổi lên.
Những tiếng cười kia không mang theo ác ý, phảng phất như chỉ thấy chuyện gì hiếm lạ, đơn thuần chỉ là hiếu kì, ngạc nhiên, tựa như một đám người nhìn thấy hai con chó ngồi bàn ăn cơm.
Mạnh Hà Trạch lại vì vậy mà cảm thấy buồn bực.
Theo tiếng quay đầu lại, chỉ thấy một tốp thiếu nữ đang ngồi hoặc đứng trong thuỷ đình dưới tán liễu rủ ven hồ, nói cười rôm rả. Một tốp thiếu niên khác mặc y phục rực rỡ vây quanh các nàng, có người quạt, có người bưng hoa quả điểm tâm, chỉ chỉ trỏ trỏ hai ngoại môn đệ tử.
Mạnh Hà Trạch đỏ mặt, nắm chặt tay.
Tống Tiềm Cơ chợt nói: “Ban nãy ta đã nói gì?”
Mạnh Hà Trạch hít sâu, chặm rãi buông ra nắm tay:
“Sắp đến thời điểm đột phá, không được vội vàng, nóng nảy”
“Nếu thấy khó chịu, ngươi đi về trước đi”. Tống Tiềm Cơ khuyên nhủ, chỉ vì muốn tốt cho hắn
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT