Trong đêm đầu xuân không trăng không sao này, xung quanh không hề có một tiếng động.
Mưa gió còn chưa đến nhưng ánh nến đã trở nên tán loạn.
Vệ Bình nghe thấy tiếng gió to thổi qua từng giàn hoa trong Tống viện, tạo ra những tiếng như tiếng nức nở nhỏ vụn. Mùi bùn đất ẩm ướt xông thẳng vào mặt, giống như sóng biển đập thẳng vào người vậy.
Hắn kẹp lên một cây rau đắng, chậm rãi nhai nuốt, chợt hỏi:
“Tống sư huynh lại đang đợi mưa sao?”
Tống Tiềm Cơ lắc đầu:
“Đêm nay ta không đợi mưa. Ta đợi ngươi”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play