Tưởng Kiến là người đàn ông có phần gia trưởng, coi trọng thể diện nhất, Uông Thư Lan thì dịu dàng và chu đáo, tình cảm vợ chồng bọn họ thật ra vẫn không tồi, nhiều năm qua gần như không cãi nhau, nhưng giờ đây lại vì con nhỏ này mà bị bà cụ kia mắng một trận, rồi sau đó lại bị chồng mắng mỏ, Uông Thư Lan tức không chịu nổi.
Đối diện với ánh mắt đánh giá của cảnh sát, Uông Thư Lan nhịn lại, cuối cùng cũng chỉ có thể gượng cười, “Nó, nó đã mười bảy tuổi rồi, cũng không phải là đứa trẻ không biết gì, tôi cứ nghĩ nó có thể tự đến được…”
Cảnh sát nào phải chưa thấy qua chuyện đời, hoàn toàn không bị mắc bẫy, “Cô không nói tên khu chung cư cho cô bé, làm sao cô bé đến được? Hơn nữa đây là lần đầu cô bé đến thành phố, chưa bao giờ đi tàu điện ngầm, lòng mẹ cũng thật bao la nhỉ!”
Lúc này đúng giờ tan tầm, hàng xóm cùng tầng đi làm về, thấy có cảnh sát và bảo vệ đứng trước cửa nhà mình không khỏi tò mò nhìn vào, nghe thấy câu này thì càng đồng loạt lắng nghe, Uông Thư Lan tức đến mức muốn phun máu nhưng chỉ có thể cười gượng, “Là tôi suy nghĩ không chu đáo, tôi sẽ đi đón nó ngay.”
Vừa trong lòng oán trách cảnh sát không có mắt nhìn, vừa oán trách hàng xóm nhiều chuyện, Uông Thư Lan bất đắc dĩ cầm chìa khóa xe vội vã ra ngoài, sau khi chen lấn từ giờ cao điểm đến ga phía Đông, lại vòng vèo tìm chỗ đậu xe mất hơn mười phút, rồi lạc đường tìm đến phòng cảnh sát, Uông Thư Lan đã toát mồ hôi, lớp trang điểm tinh tế cũng đã bị lem nhem.
Nhìn thấy Uông Thư Lan xuất hiện có phần thảm hại, Diêu Dao ngồi trong phòng cảnh sát đang tận hưởng điều hòa không khỏi hút thêm một ngụm nước trong tay.
Chậc, thật thoải mái!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT