Còn về lời của ả tiện thiếp Hà gia thì càng không đủ làm chứng.
“Ả Bạch thị kia hận Hà thám hoa đến xương tủy, mắt thấy một nhát dao không đâm chết người, ở công đường lôi kéo nửa ngày cũng không buộc được đối phương tội danh gì nặng, trong lòng làm sao có thể cam lòng? Dù sao cũng đã đến lúc chết, tự nhiên là có thể bám víu vào ai thì bám víu, nương nương nghĩ xem, từ miệng của mấy kẻ trọng tội thì có thể nói ra lời thật gì sao?”
Nói xong lại nghe Tống nhị lão gia đột nhiên hạ thấp giọng.
“Hơn nữa lần này đi Giang Nam, bệ hạ không mang theo Tam hoàng tử, thậm chí không mang theo Thất hoàng tử, chỉ mang theo Nhị hoàng tử bên cạnh, điều này rthì ai có mắt không cần nói cũng biết, hiện tại Hoàng hậu đang tọa trấn hậu cung, Tam hoàng tử ở trước triều giám quốc, tự nhiên là muốn tìm cớ để buộc tội.”
Tống Quý phi lạnh mặt không nói, nhưng từng chữ đều nghe vào tai.
Bà ta có thể vững vàng trong cung nhiều năm tự nhiên cũng có vài phần bản lĩnh, sau này đã sớm tính toán kỹ, bỏ qua việc Tống nhị lão gia là đại ca của mình, nhị phòng Tống gia vẫn là trợ lực quan trọng nhất của bọn họ, dưới lợi ích tuyệt đối, tự nhiên không thể vì một Tống Yên Nhiên mà thật sự cắt đứt, cũng vì vậy, sau khi xảy ra chuyện này bà ta vẫn sẵn lòng gặp đôi phu thê này.
Còn nói về Tống Hạo Nhiên, nhiều năm vẫn đi theo phụ tá nhi tử của bà ta, chắc chắn biết nhiều chuyện, bà ta cũng không thể thật sự bỏ mặc, dù không thể ngay lập tức cứu người ra khỏi nhà lao Kinh triệu phủ, cũng phải để hắn giữ kín miệng, biết cái gì có thể nói, cái gì không thể nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play