Nói đùa gì thế chứ, đó là nhi tử do nàng ta mang thai mười tháng, từ khi còn bé bi bô tập nói cho đến khi biết đi, nàng ta không biết đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết để nuôi dưỡng Hà Cầu trưởng thành thông minh như vậy, Hà Cầu đã từng nhiều lần ngẩng đầu đảm bảo rằng sau này nhất định sẽ để nàng ta sống tốt, giờ đây lại nói rằng nhi tử mình lại muốn mình chết?
Bạch Như Huyên cười nhạo, ném tờ giấy viết tin tức vào chậu than, hoàn toàn không tin, chỉ là gió qua để lại tiếng, nước qua để lại dấu, nhưng khi dùng kim bạc thử món ăn được đưa từ phòng bếp quả thật có độc, Bạch Như Huyên theo bản năng lấy một miếng điểm tâm mà Hà Cầu gửi đến hôm qua, nhưng tay lại vô thức dừng lại bên miệng.
Khi Hà Cầu bị gọi vội vàng đi đến, chỉ thấy Bạch Như Huyên ngồi trước bàn, sắc mặt trắng bệch như ma nữ.
Cậu ta nhanh chóng liếc qua cái bàn, thấy đồ ăn trên bàn chưa động đến, nhưng điểm tâm cậu ta gửi đến lại thiếu hai miếng, chỉ nghĩ rằng Bạch Như Huyên đã ăn phải độc, trong lòng đồng thời nhẹ nhõm, cuối cùng cũng nảy sinh chút lương tâm muộn màng, “Mẫu thân…”
Nghĩ đến cây kim bạc đen bóng vừa rồi, Bạch Như Huyên tức giận đến mức không thể kiềm chế, bên cạnh sự tức giận còn có nỗi tuyệt vọng không thể nói thành lời, nhi tử mình, nhi tử ruột của mình, lại thật sự muốn gi.et mình!
Bạch Như Huyên gắt gao nhìn chằm chằm vào Hà Cầu, “Vì sao?”
Hà Cầu bị nhìn đến phát lạnh, còn muốn giả vờ, “Gì, cái gì vì sao…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT