Diêu Dao nghĩ thầm, không có thời gian quản, không có thời gian quản thì càng dễ tìm đường chết.
Giống như không tin rằng Tưởng Điềm Điềm sẽ ở trại an dưỡng một thời gian rồi giác ngộ, Diêu Dao cũng không nghĩ rằng Dương Tiêu, một kẻ xấu đã ở trong tầng lớp đặc quyền lâu như thế vẫn luôn không coi người bình thường ra gì, sẽ ngồi một năm tù rồi bỗng dưng tỉnh ngộ, làm lại cuộc đời. Mất quyền thừa kế thì có gì, Chu Dao còn mất cả mạng nữa, điều này mới chỉ là khởi đầu.
Và đúng như Diêu Dao nghĩ, lúc này Dương Tiêu đang ở biệt thự ngoại ô nổi giận đùng đùng.
“Đều là đồ khốn, đều là đồ khốn hết!”
Một năm trong tù để lại dấu ấn không thể xóa nhòa trên Dương Tiêu, thậm chí so với Tưởng Điềm Điềm, sự thay đổi của Dương Tiêu còn lớn hơn.
Cậu ta đã quen với việc vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, vào tù cũng không thể thay đổi tính cách sau mười mấy năm, miệng luôn muốn dùng tiền giải quyết mọi vấn đề, nhưng trong tù thì ai cũng là kẻ mạnh, không giống Tưởng Điềm Điềm sau khi nếm trải đã biết nhượng bộ mà trở nên ngoan ngoãn, Dương Tiêu thì không phục ai cả, có thể tưởng tượng cậu ta đã bị đánh đập thảm hại đến mức nào.
Thậm chí có vài lần nếu không phải vì các cảnh sát lo sợ xảy ra chuyện lớn mà chạy đến ngăn cản, không biết Dương Tiêu có sống sót ra khỏi tù được hay không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT