Hà Giác cũng không tính là nói dối, ấu nữ của Hạ tri huyện hôm nay thật sự đầy tháng, chỉ là ý đồ không nằm ở trong lời, mục đích thực sự của Hà Giác là muốn đến gặp Bạch Như Huyên cách Hạ gia một con phố.

Bị những chuyện kỳ quái quấn lấy cả mấy ngày, ngủ cũng ngủ không yên, ăn cũng ăn không ngon, là ai cũng muốn tìm người đáng tin để tâm sự một chút, không phải không tin tưởng Hà mẫu, chỉ là Hà mẫu nhắc đến chuyện năm xưa thì không vui vẻ gì, dù có thương xót Hà Giác cũng không thể không nói vài câu khó nghe, Hà Giác tự nhiên không muốn đi cầu xin sự khó chịu này, cũng tự nhiên càng thêm nhớ đến những lời dịu dàng nhỏ nhẹ của Bạch Như Huyên.

Nhưng Hà Giác có thể nuôi Bạch Như Huyên ở kinh thành dưới con mắt của nhiều người, dĩ nhiên cũng không thiếu sự cẩn trọng, thêm vào hôm nay lại là ngày đoàn người Diêu Dao làm pháp sự xuống núi, hắn nghĩ nếu có thời gian đến Hạ gia thì đi gặp Bạch Như Huyên cũng tốt, nếu không thì vài ngày nữa tìm cơ hội, nhưng không ngờ Diêu Dao đã đến chỗ công chúa, trong lúc nhất thời cũng không thể xuống núi, thật sự đã để hắn tìm được một cơ hội tốt.

Hà Giác để một gã sai vặt đáng tin ở chân núi, bảo hắn ta thấy xe ngựa của phu nhân thì đến báo tin, nghĩ rằng chỉ cần về phủ cùng thời gian với Diêu Dao thì sẽ không ai biết, nhưng không biết Diêu Dao đã sớm cho người theo dõi hắn, cũng đã sớm biết hắn và Bạch Như Huyên thường xuyên trao đổi thư từ e rằng là nhớ nhung khó nhịn, thậm chí đã tìm hiểu được nơi ở của Bạch Như Huyên, chỉ chờ tạo cơ hội để Hà Giác tự mình nắm bắt.

Diêu Dao ở phía sau vội vàng xuống núi, sau khi trói người theo dõi lại, giả vờ không biết mà thẳng tiến đến Hạ gia—

Hạ phu nhân nhận được tin tức vội vàng ra nghênh đón, thấy là nàng không khỏi ngạc nhiên, “Hà đại nhân ngồi một lúc rồi nói trong phủ có việc, đã rời đi trước nửa giờ, ngài đây là…”

Hạ phu nhân cảm thấy kỳ lạ, lão gia nhà mình mặc dù là đồng liêu với Hà Giác, nhưng một người là học sinh nhà nghèo chịu khó, một người là phú quý cưới được tiểu thư Từ gia, căn bản là người không cùng đường, trước đây cũng ít khi qua lại, vậy mà hôm nay chỉ là tiệc đầy tháng của ấu nữ bọn họ, trước tiên là Hà Giác đến, sau đó là phu nhân của hắn cũng đến.

Hạ phu nhân được nha hoàn nhắc nhở mới tỉnh táo lại, đang chuẩn bị mời Diêu Dao vào trong, thì thấy Diêu Dao lẩm bẩm: “Nhưng vừa rồi ta còn thấy xe ngựa của phủ chúng ta ở đầu ngõ, xa phu cũng nói hắn vào ngõ rồi không thấy ra…"

Hạ phu nhân nghe vậy có chút lo lắng, cũng đừng nói là xảy ra chuyện gì đó chứ? 

Ở kinh thành thì không sợ gì khác, nhưng từ khi nàng ta thấy Hà Giác đã cảm thấy tinh tần của hắn không được tốt, bộ dáng cứ như gió thổi là ngã, sợ rằng chân trước hắn vừa rời khỏi nhà đã xảy ra chuyện, liền gọi quản gia và nha hoàn giúp tìm người. Ban đầu Hạ phu nhân định ở lại cùng Diêu Dao chờ tin, nhưng thấy Diêu Dao kiên quyết tự đi tìm, nên đành phải đi theo.

Mới ra cửa đã thấy Vương thị kéo rèm xe lên, “Diêu Dao, muội đi đâu vậy?”

Hạ phu nhân nhìn kỹ thì thấy chính là đại phu nhân Từ gia, bên cạnh còn có Khương cô cô của phủ đại công chúa, mọi người đều biết mấy người bọn họ đang lễ Phật ở Hộ Quốc tự, giờ Khương cô cô đưa bọn họ xuống núi cũng không có gì lạ, nhưng trong lòng Hạ phu nhân càng thêm lo lắng, không biết Hà Giác có thật sự gặp chuyện gì không, nếu không thì nhà nàng ta không thể đắc tội với mấy tôn đại phật này.

Đấy lòng Hạ phu nhân lo lắng, hạ nhân tự nhiên làm việc rất chăm chỉ, dù Hà gia có làm việc chu toàn nhưng cũng không bằng Hạ gia là đầu xà ở đây, nhanh chóng quản gia đã đưa tin tức trở lại, nói có người thấy Hà đại nhân vào một ngôi nhà ở cuối phố bên cạnh, sau đó dưới sự hỏi dồn dập của Hạ phu nhân, ấp úng nói trong ngôi nhà đó hình như chỉ có một phụ nhân độc thân.

Hạ phu nhân nghĩ mãi cũng không ngờ lại gặp phải chuyện này, ngẩn người một lúc mới cẩn thận quay đầu nhìn Diêu Dao.

Diêu Dao hợp thời thể hiện vẻ không thể tin nổi, nhưng đã nhấc chân đi về phía ngôi nhà mà quản gia nói, Vương thị và Khương cô cô tự nhiên cũng nhanh chóng xuống xe theo sau, Hạ phu nhân thì không muốn dính vào chuyện này, nhưng quản gia của Hạ gia vẫn dẫn đường phía trước, đã dính vào thì cũng đành đi xem xét tình hình rốt cuộc là thế nào.

Vậy là cả nhóm hùng hổ tiến thẳng đến viện của Bạch Như Huyên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play