Ngay lúc này, điện thoại của Dương Tiêu cũng gọi đến.
Chưa kịp để mẹ nói gì, đầu dây bên kia đã vang lên giọng điệu không quan tâm của Dương Tiêu, “Mẹ, con đã đánh một người ở trường, bọn ngu ngốc đó sợ quá gọi cảnh sát, nói rằng cần bốn triệu đô la tiền bảo lãnh mới cho con ra ngoài, mẹ nhanh chóng tìm người giúp con…”
Mẹ Dương suýt tức chết, ôm ngực một lúc lâu mới thở lại được, “Mẹ đã dặn đi dặn lại mày phải ngoan ngoãn một chút, mày không nghe vào được một câu nào sao? Đây không phải là vấn đề bốn triệu hay không! Vừa rồi trường gọi đến, nói muốn khai trừ mày, nói mày phải ra tòa, nếu không có gì bất ngờ thì sẽ bị kết án, có phải là mày muôn làm mẹ tức chết không!” Nói đến cuối cùng gần như là vừa mắng vừa hét.
Dương Tiêu ngẩn người một chút, nhưng vẫn không tin, “Chỉ vì con đánh cô ta một cú mà phải kết án? Mẹ nghĩ cô ta là công chúa à? Con thấy cái vết thương trên trán cô ta chỉ nhỏ xíu, dọa ai vậy? Mẹ đừng tin mấy chuyện vớ vẩn đó, nhanh chóng cho người chuyển tiền cho con để con ra ngoài.” Giọng điệu của cậu ta rõ ràng có phần ngạc nhiên hơn là sợ hãi.
Mẹ Dương không nghĩ rằng trường học sẽ dùng lời này để lừa mình.
Nghĩ đến việc ba Dương vốn đã rất chán ghét Dương Tiêu, trong khi đứa con ngoài giá thú kia lại rất có khí phách, so sánh thì ba Dương càng không ưa Dương Tiêu, vẫn là vì bà ta và gia đình bà ta không chịu nhượng bộ, ba Dương mới không có gì nói ra ngoài. Trong lòng mẹ Dương không khỏi lo lắng, sau chuyện lần trước, bà ta cảm thấy thái độ của ba Dương đã thay đổi rõ rệt.
Hơn nữa, vài ngày trước bà ta vừa biết rằng đứa con ngoài giá thú kia đã đỗ vào đại học tốt nhất ở Anh, khiến bà cụ Dương người vốn không mấy mặn mà với con riêng, cũng phải nhượng bộ. Nếu giờ con trai bà ta màngồi tù…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT