Đám thích khách xuất hiện nhanh mà bị cấm quân bắt lại cũng nhanh. Những người đó như đã hẹn sẵn, đều đồng loạt cắn lưỡi tự sát tuyệt không hé răng nửa lời.
Lúc này hoàng thượng vẫn chưa hết hoảng sợ, ông ta nhìn Cố Việt Trạch toàn thân nhuốm máu, sắc mặt trắng bệch, mãi lâu sau mới hoàn hồn thốt lên một câu: “Mau! Mau truyền thái y!”
Lâm Thời An chạy nhanh tới đỡ lấy Cố Việt Trạch đang ngã xuống, nước mắt lăn dài, cô không ngờ đám thích khách lại đâm sâu như vậy: “Việt Trạch, đừng sợ. Ta cầm máu cho đệ. Thái y rất mau sẽ tới rồi, đệ gắng lên.”
Cố Việt Trạch run rẩy, đôi môi trắng bệch không huyết sắc, y muốn vươn tay lau nước mắt cho cô, nhưng thấy tay mình toàn máu tươi nên lại buông tay, chỉ yếu ớt nói: “Lâm tỷ tỷ, có phải đệ sắp chết rồi không? Đệ buồn ngủ quá…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT