Tối đó, Lâm Thời An phải tấm tắc khen ngợi tài học của Cố Việt Trạch, chỉ trong vòng chưa đầy một tháng, chữ của hắn đã tiến bộ không ít, nét chữ mảnh nhưng mạnh mẽ, dứt khoát.
“Ừm, rất tốt, cái này thưởng cho đệ.” Nói đoạn, cô lấy ra một chiếc túi thơm dúi vào tay Cố Việt Trạch.
“Đây là túi thơm do tỷ đích thân làm cho đệ sao??” Cố Việt Trạch kích động nhìn túi thơm trong tay, hai mắt sáng rực. Hắn đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi thảo mộc khiến hắn thấy vô cùng thư giãn.
Lâm Thời An có chút không tự nhiên gật đầu, trong lòng chua xót nghĩ hắn có thân phận là hoàng tử nhưng lại không có nổi một chiếc túi thơm thì thật đáng buồn.
“Đúng vậy, cái này ta làm xấu quá nên mới đưa cho ngươi đó.”
Nội tâm Lâm Thời An: [Nhóc con, túi thơm này là do ta đặc biệt thức rất khuya thêu từng đường kim mũi chỉ đó. Ta sợ đệ mệt mỏi nên chế thêm thảo dược vào trong để đệ được thư giãn nữa cơ. Sau này mong đệ có thể nể tình mà tha cho thái tử và ta một mạng.]
Cố Việt Trạch thấy mũi mình cay cay, nàng ấy luôn tốt bụng như vậy, lúc nào cũng lo nghĩ cho hắn, ân tình này sao hắn trả hết đây, hắn cũng không phải sói mắt trắng, sao có thể bạc đãi nàng chứ, chỉ là thái tử thì hắn không chắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT