Chờ đến khi đến thị trấn cũng đã năm giờ chiều, Cố Tri Ý còn đang nghĩ phải đi đâu tìm xe bò về thôn thì đột nhiên nhìn thấy chú Đại Trụ đứng ngay ngã tư hợp tác xã, Cố Tri Ý vô cùng ngạc nhiên bước đến chào hỏi.
"Chú Đại Trụ, sao giờ này chú còn ở trên trấn?"
Chú Đại Trụ nhìn thấy Cố Tri Ý thì sắc mặt cũng rất vui vẻ: "Vợ lão tứ à, cuối cùng các cháu cũng đến rồi. Tôi ở đây còn không phải do các cháu đã điện báo trước rồi sao, tính toán có thể hôm nay các cháu sẽ về đến nên cố ý đến đây chờ sẵn. Nếu trễ hơn một chút mà các cháu còn chưa về, tôi còn chuẩn bị đi về, ngày mai lại quay lại đây."
Nghe chú Đại Trụ nói vậy, Cố Tri Ý mới biết được, hóa ra trước đó có phát điện báo nên chú Đại Trụ mới đến đây chờ.
Thế là cô ngại ngùng nói: “Vừa rồi, chúng cháu phải đến bệnh viện của huyện để làm kiểm tra nên mới làm trễ nải thời gian, chú Đại Trụ, để chú đợi lâu rồi!”
“Ôi, không có việc gì cả. Về rồi là tốt!” Lúc này chú Đại Thụ mới nhìn thấy Cương Tử đi bên cạnh dìu Lâm Quân Trạch, ông ấy mới ân cần hỏi thăm: “Lão tứ, nghe nói cháu bị thương à? Không có gì đáng ngại chứ?”
“Chú Đại Trụ, không có gì đáng ngại ạ!” Lâm Quân Trạch được đỡ đi lên trước, anh lễ phép trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT