Lúc đến bệnh viện, cả người đã đầy mồ hôi, bất quá cô cũng không rảnh rỗi để ý đến mấy vấn đề này.
Cửa phòng bệnh không đóng, Cố Tri Ý liếc mắt nhìn thấy Lâm Quân Trạch đang tựa lưng vào đầu giường, mắt nhìn ra cửa, giống như một con thú con đang gào khóc đòi ăn.
Cô cười bước vào, đặt bình giữ ấm lên trên bàn, nắp vừa được mở ra Lâm Quân Trạch đã ngửi thấy mùi thịt thơm phức, giống như được xào lên.
Anh còn tưởng bản thân hôm nay sẽ được ăn đến món thịt vợ làm cho, anh đang âm thầm vui mừng thì một giây sau, đã nghe thấy Cố Tri Ý mở miệng nói: "Anh còn đang bị thương, anh ăn canh cá là được rồi, qua một thời gian nữa em sẽ làm mấy món có thịt cho anh ăn.”
Ý cười bên miệng Lâm Quân Trạch đã cứng đờ, lúc này lại nhìn thấy rau xanh mơn mởn trước mặt, thật sự cảm thấy mình sắp nhạt nhẽo đến vô vị rồi.
Đôi mắt lên án nhìn Cố Tri Ý, Cố Tri Ý vừa ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt này. Đúng là không hổ là cha con, đến vẻ mặt thế này cũng giống nhau như đúc.
Cố Tri Ý nhịn không được cười lên, nói: “Lúc này anh chỉ được ăn mấy thứ thanh đạm thôi, hơn nữa thịt cá thì vẫn là thịt mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT