Lâm Quân Trạch ở một bên nhìn trò hề này nửa ngày, Cố Tri Ý chờ con đi rồi mới tiến lên bóp lấy cổ Lâm Quân Trạch.
“Nhìn em như vậy anh vui lắm phải không?”
Lâm Quân Trạch vừa mới không đề phòng đã bị Cố Tri Ý trực tiếp bóp lấy cổ, không khỏi cười nói: “Anh không hề nhìn em bị chê cười.”
Ngoài miệng thì nói như vậy nhưng nếu nụ cười khóe miệng không rõ ràng thế kia thì có khả năng là Cố Trị Ý sẽ tin anh.
“Hừ, anh xem con trai anh nói em mà anh không thèm tới giúp đỡ.” Cố Tri Ý tức giận nói.
“Ừm, hiện tại anh tới giúp em.”
Không biết làm sao thì hướng gió đã bắt đầu thay đổi, Cố Tri Ý vẫn hồn nhiên chưa phát hiện: “Giúp cái gì mà giúp? Con trai anh cũng đã đi rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT