Nói xong Nhị Bảo lại nói tiếp: “Xin chào mọi người, tôi là Lâm Hạo... Miễn, tôi và anh trai của mình là song sinh. Mẹ tôi là sinh viên của đại học Hoa Thanh, cha tôi là quân nhân, nhưng trưởng thành thì tôi không muốn làm quân nhân, tôi chỉ muốn làm anh hùng”
Sau cùng còn làm một cái tổng kết: “Tôi nói xong rồi, mọi người có thể tiếp tục vỗ tay.”
Nhị Bảo vẫn chưa quen với tên mới của mình. Trước kia khi còn ở tỉnh Liêu, Cố Tri Ý cảm thấy cái tên của Nhị Bảo không thích hợp lắm nên đã đi đổi Lâm Hạo Kiệt thành Lâm Hao Miễn. Cũng xem như là một kỳ vọng của cô dành cho Nhị Bảo vậy, cô hy vọng Nhị Bảo có thể tránh thoát được tai họa lớn như kiếp trước kia...
Các bạn học ở phía dưới giống như có chốt mở vậy, ngay lập tức lại vỗ tay như sấm.
Giáo viên trên bục giảng: Với hai đứa nhóc thế này, phụ huynh còn lo lắng hai đứa ở trường học không quen sao? Hơ hơ! Cô ấy cảm thấy chính cô ấy không quen mới đúng.
Thế là giáo viên vừa cười vừa vỗ tay, nói: “Hoan nghênh Hạo Nhiên, còn có bạn học nhỏ Hạo Miễn. Nào, đây là sách giáo khoa của các em, về chỗ ngồi nhé”
“Vâng!” Hai anh em nói xong thì ôm sách của mình đi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT