Nhị Bảo lập tức không phục: “Mẹ, mẹ chờ đó cho con. Chờ con, chờ con...
Hỏng bét! Vào thời khắc mấu chốt lại bị kẹt thẻ.
“Nói đi, chờ con làm gì?” Cố Tri Ý không khỏi cười trên nỗi đau của người khác.
Nhị Bảo này cái gì cũng giỏi, nhưng về thành ngữ thì cậu bé đúng là cái hố đen. Vì vậy sau đó, mỗi lần cô sẽ lấy thành ngữ khoe khoang với cậu bé.
“Chờ con, nói một tiếng ai nấy đều bất ngờ!” Trong đầu Nhị Bảo đột nhiên lóe lên, cứ như vậy mà cậu bé đã thốt ra.
Cố Tri Ý: !!!
Cái này có thể nói rằng khiến người ta vô cùng bất ngờ ấy chứ. Ha ha ha ha ~
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT