Ngày hôm sau, Cố Tri Ý đã rời giường rửa mặt và ra ngoài từ sáng sớm để mua những đồ vật đã ghi trong vở hôm qua về. Lúc mua đồ xong về đến nhà thì cô thấy mấy cánh cổng của các nhà xung quanh đều đã mở rộng ra, bên trong còn có không ít người đang tụ tập lại nhìn về phía mình, chẳng qua là cô cũng không nghe rõ họ nói gì về mình. Có thể nói cái gì được nữa? Chắc là mấy câu như nhà bên cạnh có người mới tới à, tới lúc nào, rồi tại sao lại tới gì đó thôi.
Quả nhiên, Cố Tri Ý bên này vừa mới đóng cổng lại, thì mấy người bên kia bắt đầu vây lại một chỗ nói chuyện. Một thím mở miệng trước: “Nhà bên cạnh có người mới tới à?”
“Còn không phải vậy sao? Ngày hôm qua tôi thấy có hai cô gái quét tước nhà cửa ở bên kia đấy.”
“Không phải là lão Trần nói sẽ để lại căn nhà này cho con ông ấy à? Đây là cho thuê đúng không? Căn nhà lớn như vậy mà chỉ có hai cô gái ở thôi á?”
“Chắc là vậy đấy.” Vị thím mở miệng đầu tiên nói.
Sau khi nói nói một lúc, thấy không còn gì để nói nữa nên từng người bắt đầu quay về nhà bận việc của mình.
Cố Tri Ý mua mấy nguyên liệu nấu ăn mà trước đó Hồ Tư Tuệ từng nói là thích, thế nhưng giường tủ gì đó thì chắc khi nào có thời gian rảnh cô phải đi tới trạm phế phẩm nhìn thử xem sao, có khi còn có thể nhặt được của hời ấy chứ! Chẳng qua nếu không mua được thì cũng không sao cả, không phải là còn có giường đất à? Chỉ cần trải đệm lên thì giường đất cũng có thể ngủ khá tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT