Chu Khang Đức còn chưa nói xong, Cố Tri Ý đã hỏi ra trước: “Người mà chú muốn tìm chẳng lẽ lại tên là Dương Thiết Đông sao ạ?” Cố Tri Ý nghi hoặc lên tiếng hỏi.
Sau đó vừa nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Chu Khang Đức. Cố Trị Ý liền biết cô đã đoán đúng rồi. Thật không nghĩ tới, thế giới này lại nhỏ như vậy?
“Ai nha, nha đầu cháu cũng đã nghe qua đại danh của lão ấy sao?” Chu Khang Đức nhớ tới thời điểm tuổi trẻ năm đó, khí phách hăng hái, không nhịn được cũng có chút hoài niệm.
“Ha hả, nói ra chú có khả năng không tin đâu, lúc trước cháu còn gặp được một lần ở trên xe lửa đó, lần này cháu vừa mới lấy được thư thông báo trúng tuyển, giáo sư Dương cũng đến.”
Cố Tri Ý liền đơn giản mà nói lại một lần chuyện lúc trước xảy ra cùng với giáo sư Dương.
Chu Khang Đức mừng rỡ trực tiếp vỗ bộp lên đùi, “Duyên phận, chính là duyên phận, cháu nói thử với ta xem nào, lão Dương kia có phải là cũng đã già đi rất nhiều rồi đúng hay không? Là ta già hơn hay là lão ấy già hơn?”
Cố Tri Ý: Đây thật đúng là một vấn đề đòi mang!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play