“Đúng vậy, ông nội Chu, ông vẫn còn nhớ rõ con sao?” Nhị Bảo nghiêng đầu, bán manh nói.
“Nhớ rõ, nhớ rõ, dù con có hóa thành tro, ông vẫn sẽ còn nhớ rõ con.”
Nhi Bảo: Lời này nghe vào sao cứ có cảm giác không được đúng cho lắm?
Nói xong nhìn về phía Cố Tri Ý, cười nói: “Xem ra đi đến bộ đội rồi thức ăn cũng không ra làm sao cả. Cháu có như thế nào cũng không thấy béo lên.”
Cố Tri Ý cũng đã quen rồi.
Một nhóm trưởng bối kia gặp mặt nhau nếu như không nói ra một vài câu con gầy rồi thật đúng là giống như thấy thiếu thiếu cái gì đó vậy, đương nhiên, là ngoại trừ người mẹ ruột kia của cô ra.
“Không béo lên, nhưng cũng không gầy đi mà đúng không ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT