“Không không không, thím ơi, cháu không cần đâu, cháu còn nhỏ mà.” Cố Tử Sâm lập tức giãy giụa muốn về nhà.
“Ai da, không nhỏ nữa đâu! Bây giờ cứ quyết định trước đã, chờ đến khi cháu mười tám là có thể đính hôn rồi.”
Ha hả! Cháu không, cháu vẫn còn là bảo bối bé nhỏ đấy! Cuối cùng Cố Tử Sâm phải tốn sức chín trâu hai hổ mới trốn được, đến khi về tới nhà vẫn rất sợ hãi. Thế cho nên mấy ngày sau Cổ Tử Sâm cũng không dám ra khỏi nhà.
Lúc Lưu Ngọc Lan kể những việc này cho Cố Tri Ý nghe thì cô ngồi cười đến suýt vỡ cả bụng. Ha ha ha!! Cố Tri Ý nghe xong chuyện thì trưng vẻ mặt đồng tình nhìn về phía em trai bị dọa đến mức có bóng ma trong lòng, nghĩ như thế nào cũng đều cảm thấy trường hợp này khôi hài hết.
Chẳng qua, khi đối diện với vẻ mặt cảm kích của hai người chị dâu thì cô chỉ nói: “Chị dâu cả, chị dâu hai, hai chị không cần cảm ơn em đâu. Có được ngày hôm nay đều là do anh cả và anh hai em tự mình nỗ lực tranh đua, em cũng chỉ giúp các anh ấy kiếm chút tài liệu chứ không có gì to tát cả.”
Cố Tri Ý vẫn luôn không ôm mọi công lao vào người mình, cô không thể nào phủ nhận mọi nỗ lực bấy lâu nay của hai anh trai mình như vậy được. Những gì cô làm cũng chỉ là cung cấp một lựa chọn cho các anh, cụ thể thì vẫn là do bọn họ.
Dù sao đi nữa, trong lòng hai người Vương Quế Chi và Lâm Tú Mai thì cô em chồng chính là ân nhân của nhà bọn họ. Nếu em chồng mà không nói thì làm gì có ai biết kỳ thi đại học lại thực sự được khôi phục như vậy? Có thể ôn tập trước một thời gian dài như vậy cũng coi như là đi trước những người khác một bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play