Thời gian bất tri bất giác đã đi tới mùa đông, đã gần tới tết rồi. Nhưng mà tết năm nay bởi vì nguyên nhân trước đó Lâm Quân Trạch xin nghỉ bệnh cho nên xác định năm nay cả nhà ăn tết ở bên này hết.
Đại Bảo và Nhị Bảo cũng không có chấp niệm quá lớn với việc không thể về quê, vì lần trước nghe Cố Tri Ý nói có thể viết thư cho nên mỗi ngày khi không có việc gì hai đứa nhóc lại chui vào trong phòng viết viết vẽ vẽ. Muốn chia sẻ cuộc sống sinh hoạt của mình ở bên này cho nhóm bạn ở Triều Thị.
Cố Tri Ý cũng không đi quan tâm bọn họ. chờ tới lúc mà mình cần mang đồ vật gửi về nhà thì gửi đi kèm là được.
Trước đó còn sợ hai đứa vì không được về nhà mà khóc lóc náo loạn hiện tại xem ra vẫn là do người mẹ như Cố Tri Ý suy nghĩ nhiều.
Hai nhóc vẫn cứ giữ dáng vẻ không tim không phổi như cũ, nếu gặp phải từ đơn không biết dùng thì có thể sử dụng ghép vẫn sẽ ghép vần, có thể vẽ được thì sẽ vẽ. Nếu như vẫn không hiểu thì sẽ đi hỏi Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý nhìn đống bùi nhùi như quỷ vẽ bùa thì bắt đầu hoài nghi thứ này gửi cho người ta xem có thể hiểu được sao?
Chỉ là sự thật chứng minh, giữa trẻ con với nhau cũng có thứ ngôn ngữ người ngoài hành tinh đặc biệt của bọn chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT