Dù sao thì cô ta cũng chỉ trong lúc vô tình nghe thấy người đàn ông của mình nói chuyện thôi. Nếu bây giờ nói ra, phỏng chừng người đàn ông của mình cũng không chiếm được chỗ tốt gì.
Vì thế chỉ có thể căng da đầu nói: “Chính là ngày đó tôi nghe thấy mọi người đang tìm cái chìa khóa gì đó, tôi nhìn thấy mấy đứa bé nhà Lâm phó đoàn chơi ở bên đó. Không phải tôi cũng chỉ có ý tốt thôi sao? Bây giờ chứng minh không có việc gì vậy thì có lẽ là tôi nhìn lầm thôi.”
Uông Mỹ Phương cũng coi như là cái khó ló cái khôn. nghĩ ra lời nói như vậy. tưởng dễ dàng như vậy đã cho qua được.
Bây giờ không đổ oan cho người ta được, đầu tiên vẫn nên nghĩ xem nên giữ được mình như thế nào thôi.
“Vậy tôi hỏi chị dâu Uông một câu, chị nhìn thấy mấy đứa bé nhà tôi chơi ở đâu?”
Cố Tri Ý mở miệng hỏi.
“Ngày, ngày hôm qua.” Bây giờ biểu tình của Uông Mỹ Phương rõ ràng đã rất hoảng loạn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play