Đặc biệt là hiện tại cô ta vẫn còn là dáng vẻ không biết hối cải.
“Khóc, khóc, khóc, cả ngày chỉ biết khóc lóc. Lần này thì hay rồi, cả nhà đều phải về quê trồng trọt mà sống đi, cô hài lòng chưa?” Lưu Căn Bảo rống lên.
Khâu Phương Mai bị hù sợ đến mức nấc lên.
“Nấc, anh nói cái gì? Cái gì về nhà, nấc ~ Làm ruộng?” Khuôn mặt Khâu Phương Mai bày ra dáng vẻ bị đả kích rất lớn.
Lưu Căn Bảo cào tung cái cầu húi cua của mình, anh ta thô lỗ nói: “Chính là phải giải ngũ, về nhà làm ruộng. Tôi thật sự không ngờ, cưới phải một người đàn bà còn có thể làm cho sự nghiệp của mình đi toi. Khâu Phương Mai, tôi nói cho cô biết, chờ sau khi trở về, chúng ta lập tức ly hôn, tôi và cô quay về nhà mẹ đẻ của cô, nói chuyện với người Khâu gia đi!”
Nói xong Lưu Căn Bảo lập tức đứng lên, rời đi. Lúc này, Khâu Phương Mai mới kịp thời phản ứng người đàn ông của mình nói muốn làm gì sau đó.
Cô ta hốt hoảng ôm lấy chân Lưu Căn Bảo, gào khóc lên: “Căn Bảo à, em sai rồi, em thật sự sai rồi. Anh đừng, đừng ly hôn với em, có được không? Em, chúng ta còn có hai đứa bé mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT