Cố Tri Ý trợn trắng mắt. Cũng không biết là đứa nhỏ này học ở đâu mà mấy lời có cánh cứ bay ra liên tục, thế nhưng ai cũng thích nghe mấy lời khen như vậy hơn.
Cố Tri Ý thấy thời gian đã vừa đủ thì nhấc nắp nồi lên rồi cầm mấy cái chân gà ra đặt vào trong bát cho nguội, “Mau đi rửa tay đi.”
“Tuân mệnh!” Có đồ ăn thì việc rửa tay gì đó chỉ là chuyên nhỏ!
Thế nhưng chân gà mới vớt ra khỏi nồi vẫn tương đối nóng nên hai anh em ngồi nhìn chằm chrằm bát chân gà nửa ngày, chờ đến khi chân gà nguội bớt thì hai đứa mới cầm lên gặm. Mỗi khi được ăn đồ ngon thì cả hai anh em đều cảm thấy mình chính là đứa nhỏ hạnh phúc nhất trên thế giới này!
Bên này, Đỗ Chấn Huy đi theo các anh em của mình đến căn nhà cũ kia, mở cửa ra thì không cảm thấy có chỗ nào khác với ngày thường hết. Mấy anh em đi cùng nói: “Đại ca ơi, chúng ta sẽ không bị người đàn bà kia lừa gạt chứ?”
Thật ra trong lòng Đỗ Chấn Huy cũng đang hơi nghi ngờ, nhưng khi nghe thấy đàn em nói như vậy thì lập tức phủ định ngay. Anh hỏi thẳng: “Chẳng lẽ đại ca của chú lại không biết nhìn người như vậy à?”
Người em phía dưới cũng không dám nói cái gì, cũng chỉ dám tự mình nói thầm sau lưng: Không phải chỉ là ánh mắt kém thôi sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play