Trần Nguyệt Hương đã tới tuổi này có loại cảm giác mình bị kích hoạt thuộc tính bà mối rồi. Thích ghép đôi người khác lại với nhau. Đặc biệt là ở trong bộ đội, bởi vì công việc đặc thù muốn tìm được đối tượng trừ khi trong nhà giới thiệu bằng không nếu bộ đội muốn thoát kiếp độc thân thật đúng là không hề dễ dàng một chút nào cả.
Không nghĩ tới lại có mối duyên phận tự đưa tới tận cửa.
“Chị Nguyệt Hương, chuyện này vẫn còn chưa xác định đâu, này không phải là muốn hỏi chị một chút xem muốn giới thiệu bên này có phải còn cần có người trung gian hay không?”
Theo sự hiểu biết của Cố Tri Ý thì muốn tác thành một đôi thì tốt nhất là trong đó phải có người trung gian ví dụ như bà mối, sau đó mọi người cùng nhau ngồi lại nói chuyện. Dù sao thích hợp thì yêu đương, đến lúc đó hết thảy đều thuận lý thành chương, nước chảy thành sông.
Trần Nguyệt Hương gật gật đầu, nói: “Có thể, vậy hôm nào đó để chị hỏi Cương Tử xem, xem bên chỗ cậu ấy nói như thế nào, nếu là không thành vấn để thì mọi người ngồi với nhau để hai đứa trẻ thử xem sao.”
Cố Tri Ý gật gật đầu.
“Được, vậy phiền toái chị dâu phải tốn tâm tư rồi, nếu như hai người bọn họ có thể thành đôi thì tới lúc đó phải cho chị cái bao lì xì thật dày.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play