Hứa Triệu Phượng cũng mặc kệ không quan tâm, dù sao thì tiền đã vào tay cô ta sẽ không thể lấy ra được, muốn cô ta đi thì chỉ cần đưa tiền là được.
Thấy Hứa Triệu Phượng không đáp lại mình, Khâu Phương Mai bắt đầu liếc mắt nhìn về phía Trần Nguyệt Hương.
Trong khoảng thời gian ở chung, Trần Nguyệt Hương chỉ cần nhìn thôi cũng biết ánh mắt này của Khâu Phương Mai mmuốn biểu đạt ý tứ gì nên lại càng cảm thấy tức giận hơn nữa. Tự mình ngu xuẩn đưa tiền cho người ta thì thôi đi, còn muốn lôi kéo chị đưa tiền cùng nữa à?
Lão Lưu cực cực khổ khổ kiếm tiền nuôi gia đình mà người trước mặt chỉ biết khóc lóc oán hận cả ngày thôi. Đã vậy bây giờ lại còn muốn vay tiền chị để đưa cho người ngoài, thực sự là không biết mạch não của người này hoạt động như thế nào nữa!
“Chị dâu Trần ơi, chị cho em mượn ít tiền với, chờ đến khi chồng em trở về thì em nhất định sẽ trả lại cho chị ngay.” Quả nhiên là Khâu Phương Mai mở miệng để vay tiền.
“Tôi không có nhiều tiền như vậy để cho cô mượn, nhà tôi còn có ba đứa nhỏ phải nuôi kia kìa.” Trần Nguyệt Hương trực tiếp lạnh nhạt cự tuyệt.
Khâu Phương Mai lại liếc mắt nhìn về phía những người đang vây xem xung quanh. Những người này cũng đều rất khôn khéo, náo nhiệt chúng tôi có thể xem, dưa cũng có thể ăn, còn muốn chúng tôi bỏ tiền ấy hả? Hề hề, không có cửa đâu! Đừng nói là cửa chính, ngay cả cửa sổ cũng không có ấy chứ
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT