Dường như Lâm Quân Trạch nghĩ đến chuyện gì đó mà hỏi Cương Tử: “Lúc trở về ăn tết, chắc mẹ cậu cũng có hối thúc cậu chứ?”
Cương Tử ngồi phía trước nhìn thì có vẻ nhỏ nhưng thật ra cậu đã hai mươi lăm rồi.
Người nhà câu cũng liên tục thúc giục câu. ở những nhà khác. mấy người giống như cậu đều có con cái biết đi mua xì dầu hết rồi.
Ở đây cũng không có ai khác, đều là gia đình của Lâm Quân Trạch nên khi nhắc đến vấn đề này, Cương Tử đã bày ra bộ mặt nhặn nhó, đau khổ. Cậu cau mày cầu xin tha thứ: “Doanh trưởng, anh đừng trêu chọc em nữa, bây giờ em cũng không dám về nhà nữa ấy chứ. Mẹ em còn nói sẽ dẫn đối tượng đến quân đội tìm em. Anh nói xem, thế này là thế nào chứ?”
Lâm Quân Trạch cố nén cười. Dễ dàng nhận thấy vấn đề này đã được nhiều người mang ra trêu chọc cậu ta, vì thế Cương Tử cũng đã quen.
Cố Tri Ý lại không hiểu ra làm sao cả.
Lúc này Lâm Quân Trạch mới giải thích: “Chắc em nhìn Cương Tử còn nhỏ nhỉ? Người ta đều đã hai mươi lăm rồi, đến bây giờ đến người yêu cũng chưa có. Thời gian trước, về nhà thăm người thân, mẹ cậu ta nhiều lần suýt nữa đã trói con gái ruột nhà người ta lại, rồi đưa thẳng lên giường của Cương Tử.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT