Vội vàng nâng tay lên che miệng của Tam Bảo lại.
Tam Bảo giống như là một con cá chạch xoắn đến xoắn đi ở trong lòng ngực của người đàn ông có sẹo kia. Một hai không cho hắn ta che miệng nó lại.
“Ngu xuẩn, đến cả một đứa con nít cũng trị không được.” Nói xong lại nhìn về phía Tống Lai Đệ.
“Chuyện do mày gây ra, còn không nhanh chóng dỗ đi? Nơi này không an toàn, chúng ta phải nhanh chóng trốn đi.”
Tống Lai Đệ nghe thấy lời này, tiến lên nhận lấy Tam Bảo ôm vào lòng. Đoàn người liền cùng đi về phía của một gian phòng khác.
Trên đường đi Tống Lai Đệ giả bộ như là bà nội của đứa trẻ, không ngừng dỗ dành, vừa dễ vừa không quên nói chuyện: “Ai da, tiểu bảo nhà chúng ta có phải là đã đói bụng rồi hay không nha? Để bà nội đưa con đi tìm mẹ con nha.”
Người chung quanh thấy bà ta như vậy cũng không hoài nghi, còn tỏ vẻ có thể thông cảm. Lúc con nít khóc nháo, đều là như vậy cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play