Con hồ ly tinh Cố Tri Ý này, hồ ly tinh, chỉ biết làm mấy trò thông đồng với đàn ông. Rõ ràng là cùng nhau mang thai, mà chính mình lại sưng phù sắc mặt vàng như nến lại còn lấm tấm tàn nhang còn Cố Tri Ý lại càng thêm hồng nhuận.
Hơn nữa không biết là như thế nào mà càng nhiều tuổi trông lại càng trẻ hơn.
Cố Xảo nghĩ thế nào đều cảm thấy không công bằng. Bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt thành quyền nhưng mà trên mặt vẫn lộ vẻ thân mật nói: “Tuấn Nhân, người này là người trước đây em vẫn hay kể cho anh, chị em tốt của em, Cố Tri Ý. Tri Ý, đây là chồng của tôi. Trần Tuấn Nhân hiện tại đang làm công nhân ở xưởng giày nhựa.”
Nói đến cái này thì Cố Xảo liền cảm thấy mình cao hơn Cố Tri Ý nhiều, rốt cuộc thì thời đại này làm nghề gì có thể quang vinh hơn so với làm công nhân chứ? A, đương nhiên là có, người kia nhà Cố Tri Ý không phải tham gia quân ngũ sao? Nhưng mà quang vinh thì có ích lợi gì, còn không phải bị chia cắt hai nơi?
Cố Tri Ý gật gật đầu, đang chuẩn bị mở miệng nói cái gì thì Lâm Quân Trạch ở bên trong thấy Cố Tri Ý đi lâu quá chưa quay lại nên ôm Tam Bảo đi ra.
Nhìn thấy trước mặt Cố Tri Ý có hai người đang đứng nên đi lên trước, quan tâm hỏi: “Tiểu Ý, làm sao vậy?”
Nhìn thấy khi Cố Xảo nhìn Lâm Quân Trạch dùng cái loại ánh mắt kia thì Cố Tri Ý đột nhiên cảm thấy chính mình cũng không nóng nảy muốn rời đi nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT