Cố Trị Ý tiến lên ôm Lưu Ngọc Lan, cọ vào vai bà, nói: Vâng, vâng, vâng, con là cái đứa khiến mẹ không bớt lo, xem như sau này mẹ có thể bớt lo lắng đi rồi! Sau này, mẹ cứ ngồi đợi hưởng phúc của con cháu thôi, chuẩn bị làm một quý bà được cả thôn Cố Gia này hâm mộ.”
“Thôi thôi thôi đi! Không nghiêm chỉnh gì cả!”
Lưu Ngọc Lan vẫn làm ra dáng vẻ ghét bỏ nhưng vẫn không đẩy con gái mình ra, bản thân mình thì lại quay mặt sang chỗ khác, len lén lau nước mắt.
Ôi, hôm nay gió lớn nhỉ! Hình như hạt cát vừa chui vào trong mắt!
Cố Tri Ý chỉ có thể làm bộ như không nhìn thấy, cười rồi giả vờ cãi cọ thêm vài câu.
Chủ yếu cũng vì không muốn cho không khí trở nên nặng nề.
Lúc này, Cố Khôn mới nghĩ đến chuyện đưa hạn ngạch cho Cố Tử Mộc nên nhìn về phía Lâm Quân Trạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play