“Nhỏ giọng một chút, bọn nhỏ đều còn đang ngủ đó.” Vốn dĩ lời của Cố Tri Ý là muốn bảo Lâm Quân Trạch hạ thấp thanh âm xuống một chút.
Không nghĩ tới người nào đó trong đầu óc chỉ chứa mỗi mấy phế liệu màu vàng kia đã hiểu sai ý mất.
“Vơ à, em yên tâm đi, anh nhất định sẽ nhẹ nhàng một chút.” Lời vừa nói xong môi đã hôn lên.
Thời điểm Cố Tri Ý bị lấp kín miệng chỉ kịp ô ô hai tiếng, rồi sau đó lại biến thành yên lặng mà thở dài.
Người đàn ông này, thật sự cứ mở miệng ra là nói chuyện như thế, cũng không biết thử suy nghĩ một chút hay sao?
Hệ thống Mông Mông đã ở trong không gian niệm mãi: “Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn”
Chính nó có ý muốn sống sót đặc biệt mạnh mẽ mà che chắn lại không gian hệ thống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT