Cố Khôn không khỏi bắt đầu suy nghĩ sâu xa hơn.
Ông nghĩ đến việc sau này nông dân có thể tự mình làm chủ thì ngay lập tức trong lòng ông đã nóng lên.
Nếu vậy, người trong thôn tự mình lao động thì quanh năm suốt tháng cũng đã có hy vọng rồi. Lúc bắt đầu làm việc cũng sẽ không kéo dài thời gian làm công việc trễ nại.
Cha con mấy người cứ thế ở trong phòng trò chuyện khí thế, mặc sức mà tưởng tượng đến cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.
Mãi đến khi Cố Tri Ý nghe được tiếng khóc của Tam Bảo, cô mới vội vã chạy ra ngoài.
Vừa rồi được Lưu Ngọc Lan bế đi dạo một vòng, lại làm cho các bà thím trong thôn rất yêu thích. Mà Tam Bảo cũng là một đứa bé rất dễ chịu, gặp ai cũng cười vui vẻ.
Chỉ là cảm xúc của trẻ con vẫn rất mưa nắng thất thường. Một giây trước còn hi hi ha ha không ngừng cười vui vẻ, nhưng một giây sau đã méo miệng, nước mắt nói đến là đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play