Nếu không phải thời gian quá gấp thì ông đều đã nghĩ đến việc nhận kết nghĩa với đối phương cũng không tồi. Nhìn tướng mạo của cô gái trẻ này thấy không tồi, hợp mắt hợp duyên với lão già ông.
Cố Tri Ý cảm thấy năm nào cũng có vài chuyện kỳ ba, năm nay xuyên vào sách lại càng gặp không ít.
Cô vội vàng kéo Chu Khang Đức lại, bất đắc dĩ nói: “Cái đó, ông Chu ạ, con nhà cháu vẫn đang ở nhà chờ cháu đó. Cháu cũng không thể trì hoãn được, nếu không hôm nào cháu tới nhà chào hỏi ông sau.”
Nghe Cố Tri Ý nói vậy thì vẻ mặt Chu Khang Đức vô cùng tiếc hận, nói: “Cô đã kết hôn rồi? Quá đáng tiếc, lão già tôi còn có ý định giới thiệu cho cô mấy thanh niên tài tuấn trong thành cơ, quá đáng tiếc.”
Ngay tại lúc Cố Tri Ý nói cô là người thôn họ Cố thì Chu Khang Đức đã nghĩ tới chuyện Cố Tri Ý đã lập gia đình. Nhưng vẻ mặt ông vẫn tiếc hận, giống y như cải trắng nhà mình bị con heo nào lạ không biết nhìn hàng hũi mất vậy.
Con heo không biết nhìn hàng - Lâm Quân Trạch: “....”
Rồi sau đó ông lại nhìn về phía Cố Tri Ý: “Nếu con cái ở nhà thì cô cứ đi về trước đi, ngày khác tôi và con gái lại tới nhà cô thăm hỏi, chuyện lần trước còn chưa có dịp cảm ơn cô tử tế đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play