Lâm Xuân Lệ cũng không úp úp mở mở mà nói ngay: “Chẳng vậy thì sao? Chị sắp thông báo tận hai tin tức tốt cơ!”
Hai người nhìn nhau cười cười. Sau khi bế Tam Bảo vào phòng để Đại Bảo và Nhị Bảo trông, Cố Tri Ý và Lâm Xuân Lệ đi sang một gian phòng khác.
Chờ đến khi Cố Tri Ý đóng cửa lại thì Lâm Xuân Lệ mới nói: “Anh Dũng của em nói vấn đề này không lớn, việc hợp tác này của chúng ta có thể làm được.”
Nghe thấy câu trả lời nằm trong dự kiến này, Cố Tri Ý cũng coi như là yên tâm hẳn. Cô bảo Lâm Xuân Lệ chờ một chút sau đó bước tới ngăn tủ giả bộ lấy ra một xấp tiền, nhưng thực ra là lấy ra từ không gian đưa cho chị. “Chị Xuân Lệ, ở đây có năm trăm khối, hai người dùng tiền này mua trước đi.” Dựa theo giá hàng hiện tại thì năm trăm khối thực sự không hề ít, Cố Tri Ý cũng không dám lấy nhiều kéo lại gây ra phiền toái.
Lâm Xuân Lệ không nói gì mà chỉ bỏ tiền bỏ vào cái túi sâu tận trong lưng quần, nói: “Được rồi, vậy chị đi về trước đây, em chơi với bọn trẻ đi nhé.” Nói xong, Lâm Xuân Lệ quay người đi về nhà.
Có Lâm Xuân Lệ và Lâm Đương Dũng bên này hỗ trợ thu mua một ít đồ cổ và trang sức, hơn nữa còn có Trương Lực bên kia đang đầu cơ trục lợi lương thực nên Cố Trị Ý đoán chắc là không bao lâu nữa mình sẽ có thể có thêm một “khoản lớn” rồi.
Ngày tháng dần trôi qua, đã gần đến năm mới. Sáng sớm hôm nay mẹ Lâm tới đây, bế Tam Bảo chơi đùa một lúc lâu rồi mới nói: “Vợ lão tứ à, mẹ và cha ngươi ý từ là năm nay còn ở bên nhau làm mễ quả, năm nay ăn tết lại làm ít chén tử quả cho mấy cái đứa trẻ ăn ngọt miệng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play