Được đấy, không nghĩ rằng một túi gạo hai mươi cân lại đổi được tận 100 đồng vàng! Cô nhìn lại thì thấy công năng phục chế đồ ăn cũng chỉ tốn 1 đồng vàng cho một món ăn được phục chế. Công năng này có thể sử dụng được, dù sao thì một món ăn cũng chỉ tốn 1 đồng vàng thôi mà.
Ờm, nhưng nói thật thì Cố Tri Ý rất tiếc không nỡ dùng công năng này quá nhiều lần. Thôi, lần sau bảo Trương Lực đi đổi một ít đồ trang sức về vậy, chắc hẳn là sẽ có thể đổi được càng nhiều đồng vàng hơn.
Từ từ! Nói như vậy. có phải đồ vật trong không gian của mình có thể sử dụng mãi mãi không?
Tụy Cố Tri Ý không muốn hoàn toàn ỷ lại vào bàn tay vàng không gian này nhưng làm gì có ai không muốn mình có một cuộc sống đầy đủ cơ chứ? Đặc biệt là ở niên đại này ngay cả ấm no cũng là vấn đề lớn này.
Chẳng qua dù vậy thì Cố Tri Ý cũng không ở trong không gian quá lâu, sợ Đại Bảo và Nhị Bảo tỉnh dậy sẽ không thấy người đâu.
Thấy cũng đã đến giờ, Cố Tri Ý nhanh chóng bế Tam Bảo còn đang ngủ say ra khỏi không gian.
Rất trùng hợp, lúc cô vừa ra ngoài thì nghe thấy hai anh em Đại Bảo và Nhị Bảo đang kêu to: “Mẹ ơi mẹ, em trai đâu rồi ạ?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play