Nói cho cùng thì mọi người đều không phải là người trong cuộc, cũng không cần thiết lấy đạo đức ra chỉ trích người khác.
Trận này Vương Dương và quả phụ họ Lâm kia đoán chừng đã chịu không ít tội, cả người đều gầy guộc, khuôn mặt cũng không còn dáng vẻ hăng hái như trước kia nữa. Bây giờ ở trong thôn đều có thể bị người ta chỉ trỏ, căn bản là không ngẩng đầu lên được.
Nhưng Cố Tri Ý đều không quan tâm đến những việc này, tự hai người họ làm cho bản thân mình thành ra như thế, cần gì cô phải phí sức nhìn ngó người ta.
Chăm sóc, nuôi nấng đứa bé của mình không hơn sao?
Một bữa cơm, ăn hơn hai giờ, cũng là vì đã bắt đầu vào đông, khó có cây có gì có thể sống được trong đất, nên cũng không phải ra đồng.
Uống một ít rượu, khi say vẫn có thể nhắm một mắt mà tìm về nhà.
Chờ sau khi đã cơm nước xong xuôi, Lâm Xuân Lệ và mấy chị dâu đều ở lại phụ giúp dọn rửa, Cố Tử Sâm và Lâm Hiểu Lan thì phụ trách lau rửa sạch sẽ mấy cái bàn, ghế rồi xếp vào cho gọn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play