Lúc đó em vì sao lại cứng đầu với mẹ chứ? Anh nói xem có phải em đã làm sai cái gì rồi không?
Cố Tri Ý nhìn Tam Bảo trong lòng mình, khuôn mặt đã không còn hồng hào như mấy ngày trước đó, cô nhìn thấy mà trong lòng áy náy không thôi.
Lâm Quân Trạch ôm cô, thấy cô áy náy, nước mắt đã lập tức rơi xuống không ngừng, anh nuốt xuống mấy lời vốn muốn nói, luống cuống tay chân giúp Cố Tri Ý lau nước mắt.
Thế nhưng càng lau nước mắt của Cố Tri Ý giống như lại càng không hết, Lâm Quân Trạch hấp tấp ôm chặt người vào lòng, an ủi cô một phen.
“Đừng khóc, đừng khóc! Đang ở cữ, khóc đến con mắt cũng mù đi thì làm sao? Chúng ta đều có lỗi trong chuyện này. Mẹ cũng chỉ nghĩ rằng hiện tại em đang ở cữ, tắm nước không được tốt, nhưng lại không nhìn được cả người em khó chịu. Mẹ còn nói sẽ đi làm chút nước dược thảo cho em tắm trước một lần. Anh biết em không thoải mái, chắc chắn là vì em chỉ muốn phải thơm tho sạch sẽ cho Tam Bảo bú sữa, đúng không?”
Cố Tri Ý khẽ gật đầu trong lồng ngực anh.
Làm mẹ thì sao có thể có ý xấu gì chứ? Cô cũng chỉ muốn được tắm rửa thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT