Vốn dĩ Lâm Quân Trạch cũng cho rằng Cố Tri Ý đã ngủ rồi, không nghĩ rằng vừa vào phòng đã bị bắt ngay, “Ha hả... Vợ à, là anh đây, không dọa em sợ chứ? Sao giờ này mà em vẫn chưa ngủ vậy?”
Thấy người tới là Lâm Quân Trạch thì Cố Tri Ý lại nằm xuống, trả lời: “Ngủ rồi.” Trợn mắt nói dối điển hình.
Da mặt của Lâm Quân Trạch cũng rất dày, vội tiến lên dỗ dành cô với vẻ mặt lấy lòng: “Vợ à, anh biết em đang trách anh không tôn trọng em, chưa thương lượng với em mà đã tự mình làm chủ cho Hiểu Lan mượn tiền rồi. Vợ anh chắc chắn không phải là loại người keo kiệt như vậy, hai mươi đồng tiền cho Hiểu Lan kia thì tính là cái gì? Nếu em biết thì chắc chắn là em sẽ cho em ấy nhiều hơn, đúng không?”
“À ~” Cố Tri Ý nhẹ nhàng gật gù nói nhỏ một tiếng.
Lâm Quân Trạch nghe thấy tiếng này thì lập tức nhanh nhẹn nói thêm: “Vợ anh tốt bụng như vậy, sao có thể là loại người mang thù được cơ chứ? Anh bị thương cũng là nhờ vợ anh dù lớn bụng vẫn chăm sóc anh cẩn thận lại còn thường xuyên ấn chân cho anh, ở nhà cũng chăm sóc anh và hai đứa nhỏ đều trắng trẻo mập mạp. Vợ ơi em xem, bây giờ bụng anh toàn là thịt thôi!” Nói xong, anh lại kéo tay Cố Tri Ý sờ sờ bụng mình.
Ừm! Đúng là có thêm thịt thật! Sau khi blah blạh khen ngợi thì lại nịnh hót nhiệt tình. Cố Tri Ý cảm thấy nếu mình còn không ngăn cản nữa thì anh có thể khen cô lên tận trời cao để sát vai với ánh trăng mất.
“Được rồi được rồi, chỉ biết dẻo miệng thôi!” Khóe miệng của Cố Tri Ý đã không khống chế được mà cong lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT