Không để ý tới biểu tình chịu sự đả kích của Lâm Hiểu Lan, cha Lâm còn nhìn Lâm Quân Trạch nói thêm: “Nhưng mà cha cũng đã hỏi thăm rồi, xưởng giày nhựa ở cách vách cũng tuyển người làm thời vụ đó, chỉ là muốn vào bây giờ luôn thì cũng yêu cầu phải có được quan hệ. Cha hỏi lão Lý, nói là cần hai trăm khối, 30 cân lương thực tinh.”
“Cha và mẹ con thương lượng với nhau, Hiểu Lan cũng đã đến cái tuổi tác cần làm mai rồi, con xem Tiểu Ý mới tuổi này đã sinh được hai đứa Đại Bảo Nhi Bảo. Cho nên cha nói chúng ta sẽ từ bỏ cái cơ hội này.”
Cha Lâm nói đã cùng mẹ Lâm thương lượng tốt rồi, nhưng là hiển nhiên, Lâm Hiểu Lan không hề vui đâu!
“Cha, dựa vào cái gì mà không cho con đi? Con không kết hôn, con chỉ muốn đi lên huyện thành, cho dù là hiện tại chỉ làm công nhân thời vụ thôi cũng được.” Lâm Hiểu Lan phản đối nói.
Vợ của thằng ba là Lâm Thuý Vân tiến vào phòng sau mọi người nghe được liền thấy khó chịu trong lòng.
Cô nói xem một đứa con gái như cô, từng đó tuổi rồi, còn ở trong nhà ăn không mặc không, bây giờ lại bảo trong nhà xuất tiền xin cho cô làm nhân viên thời vụ.
Bọn họ là anh chị, cũng không phải là cha ruột mẹ ruột gì, vậy mà vẫn còn phải quản cái cô em chồng này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play