“Một bàn tay không vỗ thành tiếng, nếu không phải do cô ta cả ngày đều ăn mặc lòe loẹt thì làm sao có chuyện như thế?” Thím Dương rất đương nhiên mà phản bác.
Chỉ là còn chưa đợi có ai nói thêm câu nào thì có người đã nhìn thấy Cố Tri Ý đang hùng hồ tìm đến đây rồi.
Dùng đầu ngón chân cũng biết là vì chuyện gì mà tìm đến thế này rồi. Lúc này, người nhìn thấy Cố Tri Ý đã dùng tay đụng vào người thím Dương, ý bảo bà ta đừng nói nữa.
“Được rồi, bớt nói vài câu đi! Bà cũng là người có cháu, trên miệng tích chút đức đi!”
Ai biết được thím Dương này căn bản không nhận lòng tốt của người ta, bà ta còn lớn tiếng hơn nữa.
“Tôi còn muốn nói đó, tôi nhổ vào! Cô ta cầm lấy tiền của Lâm gia đi nuôi tên mặt trắng kia. Mua viên bi gì đó cho con cái chơi. Bằng Bằng nhà tôi muốn mượn chơi một chút thì đã làm sao? Cả nhà đều hẹp hòi như thế! Tôi nói nhé, hai đứa con trai kia còn chưa biết là con của ai đâu.”
Thím Dương không chú ý đến ánh mắt ra hiệu của một thím đứng bên cạnh, bà ta càng không để ý thấy mấy thím khác đang kéo giãn khoảng cách với bà ta rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT