Xoa bóp một hồi, cảm thấy thời gian cũng đã kha khá thì Lâm Quân Trạch mới lấy khăn lau khô chân cho cô.
Thấy Cố Tri Ý còn chưa tỉnh lại, anh dời chậu nước sang một bên, vịn tay vào đầu giường đứng lên, anh nhẹ nhàng đặt chân Cố Tri Ý lên giường, lại nhẹ nhàng đỡ lấy nửa người trên của cô nằm xuống.
Làm xong mấy việc này, Cố Tri Ý vẫn chưa tỉnh lại, nhưng cả người Lâm Quân Trạch đã đổ đầy mồ hôi. Vừa rồi anh cẩn thận không muốn đánh thức cô, bản thân lại phải tự chống đỡ. Lúc này quả thật phải thở hổn hển.
Sau khi đổ chậu nước rửa chân xong quay lại phòng, thì nhìn thấy hai anh em đang túm tụm nói huyên thuyên gì đó.
Cả hai đứa vừa nhìn thấy Lâm Quân Trạch đã trở về thì lập tức nhắm mắt lại, giả vờ đã ngủ rồi.
Bởi vì Lâm Quân Trạch đi đứng không tiện nên cũng anh không thổi tắt đèn dầu, đèn dầu vẫn nằm trên mặt đất, đảm bảo gió sẽ không thổi ngã được, mà có ngã xuống cũng không làm cháy đến những đồ vật xung quanh. Nghĩ vậy anh mới yên tâm leo lên giường nghỉ ngơi.
Mãi đến khi hai đứa bé đều đã ngủ say, Lâm Quân Trạch mới không chê trời nóng mà rất tự giác ôm Cố Tri Ý vào lòng mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT