Dù sao cũng vừa ăn xong một chén chè ngọt ngào, nên sẽ rất dễ nhờ vả trẻ con vào lúc này, thế là cậu bé vội vàng cầm chén chè đi về Lâm gia.
Cố Tri Ý thấy mấy đứa bé đã ăn xong mới thu chén lại, cho vào giỏ, lại xách về nhà. Đại Bảo và Nhị Bảo thì theo mấy đứa bé trong thôn đi chơi mất.
Về đến nhà lại nghe Lâm Quân Trạch và Cương Tử đang nói chuyện với nhau: "Nếu chiều ngày mốt phải lên xe lửa về lại tinh Liêu, thì tối mai để chị dâu cậu làm một bàn cơm, đến lúc đó mọi người trong nhà sẽ cùng nhau ăn bữa cơm, cũng xem như tiễn cậu về lại quân đội luôn."
Vốn dĩ Cương Tử còn muốn từ chối, nhưng lại nghe Cố Tri Ý nói một câu: “Cũng chỉ là một bữa cơm để mọi người trong nhà nói chút chuyện thường ngày, vừa vặn lần này doanh trưởng của các cậu cũng xem như sống sót trở về từ trong đại nạn.
Nghe thấy lời này của Cố Tri Ý, Cương Tử biết đã không từ chối được nữa nên cậu ta chỉ có thể gật đầu, nói:
“Vậy ngày mai, em sẽ lên huyện thành mua một ít thức ăn về!”
“Không cần, không cần đâu! Ngay mai, tôi sẽ ngồi xe của chú Đại Trụ đi là được rồi, tự tôi sẽ chuẩn bị một ít.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT