Hai đứa nhỏ ngồi trên xe đạp, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng tiếng trẻ con hưng phấn reo lên "A a a ~ Chú Cương Tử, nhanh lên một chút nữa!"
Lúc Cố Tri Ý nnhìn đến Đại Bảo đang ngồi ở yên sau thì cô lại nhớ đến bản thân mình khi còn nhỏ, cô đã từng sống ở nông thôn, khi đó mỗi khi ngồi xe đạp đều có một cái ghế trúc được cột vào chỗ ngồi phía sau.
Vừa khéo hai bên cũng có lót theo miếng đệm để đứa bé có thả chân hai bên cũng không cần lo lắng bị kẹt chân vào bánh xe, mà đứa bé cũng không dễ bị ngã.
Thế là, Cố Tri Ý lập tức đi vào phòng, lấy bút và giấy ra, cô phác thảo kết cấu đơn giản của cái ghế, sau đó lại nhìn Lâm Quân Trạch:
“Em muốn cột một cái ghế dựa ở yên sau xe đạp, anh biết làm không?”
Lâm Quân Trạch nhận bản vẽ đơn giản trong tay Cố Tri Ý, anh nhìn thoáng qua.
Cũng may Cố Tri Ý xuất thân là dân thiết kế, nên vừa nhìn bức vẽ này đã có thể dễ dàng hiểu được. Lâm Quân Trạch nhìn đi nhìn lại vài lần thì cũng đã hiểu được cấu tạo của nó, anh nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play