"Nương, Phúc Truyền thật sự biết sai rồi, khi nương chưa trở về, liền vẫn luôn chờ nương, đệ ấy về sau nhất định sẽ không như vậy nữa!" Tống Phúc Quý nói.
Tống Đoàn Viên xua xua tay, không nghĩ nói chuyện, vào phòng nghỉ ngơi.
Tống Phúc Truyền mắt trông mong mà nhìn về phía hai vị ca ca.
Tống Phúc Tin thở dài: "Nương hiện tại đang nổi nóng, đệ chờ nương hết giận rồi nói sau!"
Tống Phúc Quý cũng gật gật đầu: "Nương sẽ không không cần đệ, trước đó khi ta đến phủ Trình vương báo tin, câu đầu tiên mà nương hỏi chính là thân thể của đệ có sao không, có thể nhìn ra được là nương thập phần quan tâm đệ! Chỉ là lần này đệ gây ra họa thật sự quá lớn, nương hy vọng đệ chăm chỉ đọc sách, đệ nhìn đệ xem, đệ chạy lên trên núi trộn lẫn cùng sơn tặc, nếu không phải Trình Vương nguyện ý giúp chúng ta, đệ lúc này vẫn còn đang ở trong đại lao của Hình Bộ!"
Tống Phúc Tin cười lạnh một tiếng trong lòng, Trình Vương nguyện ý giúp bọn hắn? Tống Phúc Quý và Tống Phúc Truyền cũng không biết tình trạng hiện tại của Tống gia, nếu còn để cho bọn họ tiếp tục hồ đồ đi xuống, có lẽ một ngày nào đó ngay cả mạng sống cũng không còn!
"Phúc Truyền, chuyện này đệ thật sự đã làm sai!" Tống Phúc Tin thấp giọng nói, "Đệ có biết nương vì chuyện của đệ, đã mạo hiểm bao lớn hay không? Đệ cho rằng mặt mũi Tống gia chúng ta thật sự lớn như vậy, chỉ nói một câu, cầu xin người ta, phủ Trình vương liền nguyện ý ra tay thả đệ? Hơn nữa, đệ có nghĩ tới hay không, đệ và Trần Diệu Thế rõ ràng làm việc quang minh chính đại, vì sao sẽ bị bắt? Đệ và Trần Diệu Thế chỉ là tiểu dân, đáng giá để Hình Bộ ra tay sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT