Vương Ngọc Lan nghe Tống Đoàn Viên nói, lại nghĩ tới sự tình nhảy sông lúc trước, trong lòng nàng lập tức tràn ngập áy náy.
Lúc trước, nàng thật sự là bởi vì nghe nương nàng nói xong, hiểu lầm Tống Đoàn Viên, mới làm ra chuyện ngu xuẩn kia, khiến mọi người hiểu lầm mẹ chồng nàng, cũng thương tổn tình cảm giữa nàng và Phúc Quý, hôm nay nếu lại hồ đồ, vậy thật sự không có mặt mũi ở lại Tống gia!
“Nương, nương cũng đừng náo loạn nữa!” Vương Ngọc Lan thấp giọng nói, “Chạy nhanh trở về đi!”
Vương Lý Thị ngẩn ra, giơ tay liền đập cho Vương Ngọc Lan một cái: “Cái đồ bất hiếu, mới ăn cơm Tống gia mấy năm, khuỷu tay đã quẹo ra ngoài đúng không? Hiện giờ ca ca con cũng là tú tài, con là muội muội của tú tài, con sợ Tống gia làm gì?”
Vương Ngọc Lan che lại cánh tay bị đánh, gắt gao nhíu mày, trầm giọng hô: “Nương, đừng náo loạn nữa!”
Trước đó âm thanh của Vương Ngọc Lan còn nhỏ, hiện giờ kêu lên, lại nghẹn đủ sức lực.
Các thôn dân sôi nổi duỗi dài đầu nhìn náo nhiệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT