Tống Phúc Tin thấp giọng nói: “Khoa cử càng ngày càng gần, trong lòng con sốt ruột! Điều nương muốn con hiểu được, con thật sự đã hiểu, nương cứ yên tâm để con đi đi!”
“Không muộn nhất thời này!” Tống Đoàn Viên tiến lên vỗ vỗ bả vai hắn, xem như cho hắn cổ vũ, sau đó chính mình vào sân.
Hách Ly Cung trở lại Hách gia, đắc ý đem phương thuốc vỗ vào trước mặt Hách lão nhân: “Cha, đây là phương thuốc mà cha tâm tâm niệm niệm, con đã bắt được!”
Hách lão nhân sửng sốt, cẩn thận nhìn, ngước mắt hỏi: “Sao con có được?”
“Việc này đơn giản, dùng một chút thủ đoạn là có được!” Hách Ly Cung thập phần đắc ý, “Con biết cha ngại mở miệng, con giúp cha kiếm được về, cha có phải thật cao hứng hay không?”
Hách lão nhân hừ lạnh một tiếng, “Phương thuốc này chỉ có thể giảm bớt tật của chân Trình Vương, không thể trừ được tận gốc, nếu con thật sự muốn ta cao hứng, không bằng nhanh chóng thành thân, ta còn đang chờ ôm cháu!”
Hách Ly Cung không nhịn được thở dài: “Cha, sao cha lại nói cái này?”
“Ta nói có ích lợi gì, con có nghe sao, đã sắp 30 tuổi rồi, Tống Đoàn Viên kia chỉ lớn hơn con ba tuổi đã làm bà nội, con thì sao?” Hách lão nhân tức giận không thôi, “Còn có mặt mũi gọi người ta là sư muội!”
Hách Ly Cung sờ sờ mũi chạy nhanh rời đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play