Tống Đoàn Viên rất định nói, kỳ thật so với bàn đu dây, nàng càng thích gương mặt này hơn!
Kỷ Trường An thấy Tống Đoàn Viên nhìn chằm chằm vào bộ dáng của hắn, không nhịn được nhếch miệng cười cười, vươn tay tới vuốt ve đỉnh đầu Tống Đoàn Viên, "Ta nhớ rõ ngươi thích ngồi bàn đu dây!"
Tống Đoàn Viên sửng sốt, nàng đúng là thích bàn đu dây, đặc biệt thích cảm giác khi bàn đu dây bay đến trời cao, tựa hồ như bay lượn. Ở hiện đại, mỗi lần ngồi ở trên bàn đu dây, nàng liền cảm thấy chính mình thực nhẹ nhàng, không có ốm đau, thực thoải mái.
Tống Đoàn Viên ngước mắt nghiêng đầu nhìn Kỷ Trường An, nhưng vì sao Kỷ Trường An biết nàng thích ngồi bàn đu dây?
Từ sau khi đến thế giới này, nàng chỉ bận việc của Tống gia, nơi nào có rảnh mà làm một cái bàn đu dây?
Một ít ký ức mơ hồ lập tức trào lên, trong trí nhớ, có một cô bé ngồi ở trên bàn đu dây cười khanh khách, một cậu bé không ngừng đẩy cho nàng……
Tống Đoàn Viên nhíu mày, ký ức này từ nơi nào tới? Cô bé này, chẳng lẽ là đêm đó nằm mơ thấy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play